Chính Phủ khuyến khích doanh nghiệp tái chế rác thải nhựa!
14/01/2019 05:28:PM
Khuyến khích doanh nghiệp tái chế rác thải nhựa.
Trong 10 năm qua, mặc dù ngành nhựa tăng trưởng 15% - 20%/năm nhưng nước ta vẫn phải nhập khẩu tới 80% nguyên liệu phục vụ sản xuất.
Để hạn chế tình trạng nhập khẩu phế liệu nhựa cũng như xử lý tốt nguồn thải nhựa trong nước, Chính phủ đã và đang kêu gọi, khuyến khích các doanh nghiệp (DN) đầu tư công nghệ để thực hiện việc tái chế rác thải nhựa.
Trao đổi về nội dung này, ông Hồ Đức Lam, Chủ tịch Hiệp hội Nhựa Việt Nam, cho biết dư địa tăng trưởng của ngành nhựa Việt Nam còn rất lớn, cả xuất khẩu và tiêu thụ trong nước. Tuy nhiên, hiện tại, các đơn vị sản xuất tại Việt Nam chỉ làm nguyên liệu đầu cuối nên dẫn đến phụ thuộc nước ngoài (80% nguyên liệu nhựa nhập khẩu). Một trong những nguyên nhân khiến ngành nhựa phụ thu
Ông Hồ Đức Lam đề xuất, Chính phủ cần tập trung thúc đẩy hoạt động sản xuất kinh doanh sản phẩm tái chế, tạo ra thói quen sử dụng và phân loại đầu nguồn, để tận dụng hiệu quả nguồn phế liệu trong nước. Cần thiết phải có các giải pháp công nghệ - kỹ thuật thân thiện môi trường trong tái chế tái sử dụng, hoặc tạo sản phẩm nhựa sinh học dễ phân hủy dùng trong đời sống, khuyến khích, đầu tư tạo điều kiện để có được các kết quả áp dụng vào thực tế. Hiệp hội Nhựa Việt Nam cũng khuyến khích các DN tái chế nhựa phải dành ưu tiên hàng đầu cho việc sử dụng các chất thải nhựa phát sinh ở trong nước..
Trong những năm qua, Chính phủ đã ban hành nhiều chính sách ưu đãi cho các DN đầu tư thiết bị công nghệ hiện đại để tái chế chất thải. Đặc biệt, lĩnh vực tái chế nhựa không chỉ góp phần giảm lượng chất thải nhựa thải ra môi trường, mà còn tạo ra nguyên liệu phục vụ cho sản xuất các sản phẩm nhựa, nhằm hạn chế việc nhập khẩu nguyên liệu từ nước ngoài. Nếu đẩy mạnh tái chế nhựa trong nước, chúng ta có thể đáp ứng được 50% nguyên liệu cho ngành sản xuất nhựa.
PGS-TS Nguyễn Thế Chinh, Viện trưởng Viện Chiến lược chính sách tài nguyên và môi trường, cho biết để giảm thiểu chất thải nhựa, đặc biệt là túi ni lông sử dụng một lần ra môi trường, Việt Nam cần hoàn thiện quy định pháp lý về quản lý, kiểm soát loại chất thải túi ni lông khó phân hủy; phải có cơ chế chính sách về công cụ thuế để hạn chế sử dụng loại túi ni lông dùng một lần, cũng như khuyến khích sản xuất loại túi ni lông thân thiện với môi trường và các sản phẩm thay thế ưu việt khác. Năng lực sản xuất loại túi ni lông thân thiện môi trường ở nước ta được đánh giá là có khả năng với công nghệ trong nước, đã đưa ra thị trường nhưng chưa cạnh tranh được về giá cả với các loại túi ni lông khó phân hủy đang thông dụng hiện nay. Do đó, cần sự hỗ trợ kinh tế của Nhà nước để tạo đà trong một thời gian nhất định. Ngoài ra, cần đẩy mạnh công tác tuyên truyền, nâng cao nhận thức cho người dân về những tác hại đối với môi trường của túi ni lông sử dụng một lần, khuyến khích sử dụng các sản phẩm thân thiện môi trường, hình thành thói quen tiêu dùng xanh.
Thứ trưởng Bộ Tài nguyên và Môi trường Võ Tuấn Nhân nhìn nhận, tỷ lệ phân loại chất thải nhựa tại nguồn rất thấp, chủ yếu dựa vào lực lượng thu mua phế liệu và một số cơ sở xử lý chất thải rắn có công đoạn phân loại tách nhựa khỏi chất thải rắn. Cơ sở tái chế nhựa hiện nay chưa phát triển mạnh, bên cạnh một số nhà máy sản xuất quy mô trung bình rải rác ở một vài địa phương, hầu hết các cơ sở đều nhỏ lẻ, công nghệ thô sơ lạc hậu nên hiệu quả thấp, chất lượng không cao.
Ngoài ra, do sử dụng công nghệ tái chế nhỏ lẻ, công nghệ thô sơ lạc hậu nên hoạt động tái chế nhựa thường gây ô nhiễm môi trường không khí, nước và đất. Thứ trưởng Võ Tuấn Nhân cho biết thêm, việc tái chế, tái sử dụng chất thải nói chung và tái chế chất thải nhựa nói riêng chính là ưu tiên trong chính sách quản lý môi trường tại Việt Nam. Các DN tham gia tái chế chất thải nhựa đều có những cơ hội và những thách thức như nhau. Cơ hội ở đây là những chính sách khuyến khích của Chính phủ, là nhu cầu nguyên liệu của ngành sản xuất nhựa; còn thách thức chính là việc đảm bảo các tiêu chuẩn về môi trường thông qua việc đầu tư máy móc, công nghệ hiện đại và việc chấp hành các quy định của pháp luật môi trường.